Theo bác sĩ Trương Thị Ngọc Lan, Phó giám đốc y dược dân tộc TP.HCM, tâm thần phân liệt là một bệnh tâm thần nặng, trung bình cứ 100 người thì có 1 người mắc bệnh ở mức độ nhẹ. Trở nên nặng nề. Bệnh biểu hiện dưới nhiều dạng nhưng đều có đặc điểm chung là ảnh hưởng đến hoạt động trí óc và về lâu dài có thể làm thay đổi tính cách người bệnh. cả đời. Trong giai đoạn này, bệnh nhân có biểu hiện xa lánh, giảm nói chuyện với người thân, trầm ngâm, lo lắng hoặc sợ hãi. Thông thường, bệnh có biểu hiện khởi phát nhanh chóng và kèm theo các triệu chứng cấp tính trong vài tuần, nhưng cũng có thể muộn hàng tháng, hàng năm.
Hoang tưởng là biểu hiện thường gặp ở bệnh nhân tâm thần phân liệt. Ảnh minh họa: Genetic Literacy Project. Hiện tại, các nhà khoa học vẫn chưa tìm ra nguyên nhân sâu xa của bệnh tâm thần phân liệt. Người ta tin rằng bệnh là do sự kết hợp của nhiều yếu tố, chẳng hạn như: – yếu tố di truyền: bệnh tâm thần phân liệt có xu hướng là một gia đình di truyền. Tỷ lệ mắc bệnh thường là 1% dân số. Đặc biệt nếu bố mẹ mắc bệnh tâm thần phân liệt, tỷ lệ mắc bệnh sẽ tăng lên 12%.
Yếu tố sinh hóa: Một số chất hóa học trong não được cho là nguyên nhân của bệnh này, hầu hết trong số đó là dopamine.
Yếu tố gia đình: Hiện tại không có bằng chứng nào cho thấy sự bất ổn trong gia đình là nguyên nhân của bệnh tâm thần phân liệt. Tuy nhiên, người ta đã quan sát thấy rằng những người bị tâm thần phân liệt dễ tái phát hơn nếu họ sống trong một môi trường căng thẳng ở nhà.
Yếu tố môi trường: Quá nhiều áp lực trong môi trường xung quanh có thể dẫn đến dễ mắc bệnh tâm thần phân liệt. Người bệnh tâm thần phân liệt có thể gặp các triệu chứng nghiêm trọng điển hình, chẳng hạn như:
Ảo tưởng: Hiểu nhầm, không đúng và thực sự do bệnh tâm thần gây ra, nhưng bệnh nhân nói đúng và không thể giải thích hoặc chỉ trích. Nội dung của hoang tưởng rất đa dạng, phổ biến nhất là:
– Hoang tưởng tự hào: Ví dụ, tôi nghĩ mình là chỉ huy quân đội khi chưa từng đi lính. Người bệnh tin rằng dù chưa từng học qua ngành y cũng có thể chữa khỏi những căn bệnh khó chữa như ung thư. – Ảo tưởng có hại: Ví dụ, bệnh nhân tin rằng hàng xóm hoặc các thành viên trong gia đình đang cố gắng tìm cách đầu độc mình.
– Ảo tưởng: Người bệnh tin rằng có một thế lực vô hình đang điều khiển mọi suy nghĩ hay hành vi của mình.
Theo hoang tưởng, bệnh nhân sẽ đáp ứng theo. Ví dụ, từ chối chia sẻ bữa ăn với gia đình và chuẩn bị bữa ăn của riêng mình vì anh ta nghi ngờ rằng ai đó đang cố gắng đầu độc mình.
Ảo giác: Bệnh nhân nghe thấy một hoặc nhiều âm thanh tưởng tượng. Qua tai. Nội dung của ảo giác thường là những lời đe dọa, buộc tội, lăng mạ hoặc chế giễu. Họ sẽ trả lời dựa trên nội dung của thanh ảo. Ví dụ, khi họ nghe thấy những tưởng tượng xúc phạm, họ sẽ bịt tai lại. Nếu nội dung của đoạn ghi âm bị nghi ngờ là đe dọa hoặc thậm chí giết người, và tin rằng họ đang tự vệ, bệnh nhân sẽ thực hiện các hành động tự vệ. -Rối loạn tư duy: Lời nói của người bệnh trở nên khó hiểu. Họ đang nói về những điều khác, hoặc họ đột nhiên ngừng nói và tiếp tục sau một lúc. Đôi khi nội dung cuộc trò chuyện của bệnh nhân quá rộng khiến người nghe không hiểu họ đang nói về điều gì.
Bệnh nhân tâm thần phân liệt có thể có các triệu chứng nhẹ, chẳng hạn như:
Mất ham muốn làm việc: Bệnh nhân không thể tiếp tục làm việc tốt hoặc ở trường. Trong những trường hợp nghiêm trọng, bạn có thể không còn thực hiện được các công việc đơn giản hàng ngày như dọn dẹp, giặt giũ và nấu nướng. Nghiêm trọng nhất là người bệnh không còn chú ý vệ sinh cá nhân, không tắm rửa, ăn uống kém. Lưu ý: Tình trạng này là do bệnh chứ không phải do bệnh nhân lười vận động.
Biểu hiện cảm xúc giảm: Biểu hiện cảm xúc của bệnh nhân giảm đi rất nhiều. Họ không phản ứng với những sự kiện vui vẻ, hoặc ngược lại, họ tỏ ra buồn bã khi những sự kiện vui vẻ xảy ra, và cười khi những điều buồn xảy ra.

Cô lập xã hội: Bệnh nhân không muốn tiếp xúc với người khác, không muốn nói chuyện với người nhà. Điều này có thể là do khả năng nói của bệnh nhân bị giảm do sợ ai đó làm tổn thương mình hoặc bệnh nhân không muốn tiếp xúc với người khác.
Bỏ qua bệnh tật của anh ta: Thông thường nhiều người bị tâm thần phân liệt không nên nghĩ rằng họ nên từ chối gặp bác sĩ nếu họ bị bệnh.
Bác sĩ Ngọc Lan cho gia đình biết nếu có aiKhi có một hoặc nhiều triệu chứng trên, cần đưa đến bác sĩ chuyên khoa tâm thần để khám và điều trị càng sớm càng tốt. Tâm thần phân liệt là một bệnh mãn tính, cần điều trị suốt đời ngay cả khi các triệu chứng giảm dần. Điều trị bằng thuốc và điều trị tâm lý xã hội. Trong trường hợp nguy kịch hoặc các triệu chứng nghiêm trọng, bệnh nhân cần được nhập viện để đảm bảo an toàn cho bản thân và cộng đồng, được chăm sóc tốt, dinh dưỡng đầy đủ, ngủ đủ giấc và vệ sinh cơ bản. -Trần Ngân